Bạch Trân Trân: “Lên giường…lên bàn ăn nằm.”
Ông Tấn Hoa hơi ngẩn người, tai đỏ lên, sau đó im lặng nằm trên bàn ăn.
Bạch Trân Trân bắt đầu cầm bút vẽ bùa, Ông Tấn Hoa ngoan ngoãn nằm ở đó, nhưưng ánh mắt lại không khỏi tự chủ rơi lên mặt Bạch Trân Trân, không tài nào dời mắt được.
Giữa hai người giống như lan tràn một bầu không khí vô cùng kỳ quái, Từ Phong nhìn thấy màn này, chỉ cảm thấy đắng miệng, trong lòng cũng có một tư vị không nói ra được.
Cũng không biết Trần Tiểu Sinh nghĩ tới cái gì, nghiêng đầu nhìn, thấy bộ dạng có hơi ảm đạm của Từ Phong, anh ta không nhịn được nói một câu: “Cậu cũng không cần như vậy, lúc sư phụ tôi vẽ bùa lên người cậu ban nãy, bầu không khí cũng như thế này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây