Trần Tiểu Sinh “hả” một tiếng, ngơ ngác nhìn về phía Bạch Trân Trân, dường như không quá hiểu cả một đoạn cô nói là có ý gì.
Bạch Trân Trân kiên nhẫn nói: “Cố gắng ngẫm lại đi, rốt cuộc anh và đôi vợ chồng đó đã xảy ra chuyện gì, vì sao anh lại lựa chọn đi hôm qua.”
Giọng điệu của Bạch Trân Trân trầm ổn, cô cũng không tức giận, mà là không nhanh không chậm nói chuyện với Trần Tiểu Sinh, trong giọng nói của cô dường như có một loại sức mạnh kỳ diệu, chậm rãi làm yên lòng trái tim xao động bất an của Trần Tiểu Sinh.
Vì sao anh ta sẽ nghĩ đến chuyện phải giúp người ta bắt quỷ chứ?
Trần Tiểu Sinh nói rõ ràng mười mươi ý nghĩ của mình nói: “Sư phụ, sư phụ để cho tôi nhiều bùa như vậy, tôi cũng coi như là thấy qua việc đời với sư phụ, quỷ hồn phổ thông có lẽ tôi cũng có thể giải quyết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây