Bạch Trân Trân mắng té tát Trần Tiểu Sinh một trận, chửi cho anh ta á khẩu không trả lời được, Trần Tiểu Sinh bơ vơ cúi đầu, hiển nhiên lần này đã biết mình làm sai.
Nhìn Trần Tiểu Sinh ủ rũ quỳ ở đó, cơn tức trong lòng Bạch Trân Trân đã tiêu tán một chút, có điều ngay lập tức lòng của cô lại cứng rắn.
“Tôi phát hiện chúng tôi không phù hợp làm sư đồ, có lẽ là năng lực của tôi khiến cho anh có một vài nhận biết sai lầm, cảm thấy bất kể là xảy ra chuyện gì thì tôi cũng có thể thu dọn.”
“Hiện tại tôi nói rõ cho anh biết, tôi không có năng lực tài ba vậy, tôi không khiến anh an lòng nổi được, hơn nữa số tuổi chúng tôi chênh lệch quá lớn, rất hiển nhiên, tôi cũng không quản được anh.”
Bạch Trân Trân càng nói càng nghiêm túc, trong lòng Trần Tiểu Sinh sinh ra cảm giác bất an to lớn, anh ta vô thức mở miệng, muốn ngắt lời Bạch Trân Trân, nhưng Bạch Trân Trân hoàn toàn không cho anh ta cơ hội nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây