Sau khi xem xong băng hình, biết kết cục của Tần Chính Du, Bạch Trân Trân đột nhiên có một cảm giác trống rỗng.
Cô thở dài một hơi, ngồi dựa lên sô pha, hai mắt vô hồn, thơ thẩn.
Ánh mắt của Kim Thủ Thiên không khỏi tự chủ rơi lên người Bạch Trân Trân.
Trên người cô mặc đồ bệnh nhân vân trắng xanh, vừa nãy khi ăn cơm, để tiện, dùng một chiếc đũa quấn tóc lên, chỉ để lại hai lọn tóc rủ xuống hai bên má.
Bạch Trân Trân lúc này không trang điểm, tính công kính trên người tựa như giảm đi rất nhiều, cả người có thêm vài phần dịu dàng, trông giống như một cô gái dịu dàng sẽ rửa tay nấu canh cho người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây