Bạch Trân Trân hít sâu một hơi, lại hít sâu một hơi, ở trước mặt đối phương, đè nén cảm xúc nóng nảy cuộn trào trong lòng xuống.
Đợi sau khi hoàn toàn bình tĩnh lại, Bạch Trân Trân nâng mắt nhìn đối phương, lạnh nhạt lên tiếng nói: “Cho nên, bây giờ tôi không muốn nhìn thấy cô, cô cách xa tôi chút chính là giúp đỡ lớn nhất đối với tôi.”
Trên mặt Hùng Khiết hiện ra một tia đau thương, cô ta cúi đầu, ngoan ngoãn xin lỗi Bạch Trân Trân.
“Xin lỗi cô Bạch, đều là tôi không tốt, nếu tôi khiến cô cảm thấy bất mãn, cô không thích sự phục vụ của tôi, có thể tìm lão gia đổi tôi đi.”
Bạch Trân Trân nhìn cô ta, lười quan tâm, loại chiêu thức lấy lui làm tiến này quá cũ, nếu cô mắc câu, cô không phải Bạch Trân Trân nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây