Dày vò đến bây giờ, rất nhanh đã ba giờ sáng, Bạch Trân Trân vẫn chưa trở về phòng ngủ, có điều lúc không hỏi cô, cô ngồi trên ghế salon, tay chống đầu, mơ màng đã ngủ.
Không biết qua bao lâu, Bạch Trân Trân đột ngột giật mình tỉnh giấc, ngẩng đầu một cái, thấy quản gia mặt mũi âm trầm đứng trước mặt cô.
Bạch Trân Trân: “…”
Quản gia: “…”
Sắc mặt của quản gia nhìn không được tốt cho lắm, đèn thủy tinh trên đỉnh đầu sáng rực rỡ, phòng khách được chiếu sáng rõ ràng, nếu chỉ nhìn thoáng qua một cái thì giống như trời đã sáng rồi vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây