Nói hồi lâu, đột nhiên phát hiện Bạch Trân Trân có lẽ đã hiểu sai, Cầu Quốc Hoa vội vàng kéo hướng đang đi lệch trở lại.
“Cô suy nghĩ nhiều rồi đó? Người ta bảo cô đi sửa chữa mặt mũi lại cho thi thể, không phải bảo cô làm tình nhân, chỉ cần cô đi, cố gắng hoàn thành công việc, người ta sẽ bán mảnh đất này với giá thấp cho tôi.”
Bạch Trân Trân: “Chuyện hời vậy chú tin không?”
Xác suất bánh từ trên trời rớt xuống rơi trúng vào ông có thể lớn bao nhiêu?
Mặc dù tiền lương nhập liệm sư cao, nhưng đó cũng là bởi vì ít người làm cho nên tiền lương mới cao, nhưng trên thực tế, xem như cao hơn nữa thì cũng có mức độ. Một mảnh đất bao nhiêu tiền, Bạch Trân Trân không biết, nhưng cô có thể xác định rằng khẳng định là giá trị của cái giá này đã vượt xa công sức làm việc của cô. Chính bởi vì nguyên nhân này, Bạch Trân Trân mới nhận thấy có ẩn tình ở bên trong, hơn nữa thái độ Cầu Quốc Hoa cũng có phần lập lờ nước đôi, kỳ kỳ quái quái, nếu cô không đề cao cảnh giác, thế cái đầu trên cổ của cô đã có như không. Cho nên dù là Cầu Quốc Hoa nói một cách chân thành, Bạch Trân Trân vẫn xòe tay, bày tỏ mình không đồng ý đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây