Lúc Bạch Trân Trân trở về, Trần Tiểu Sinh vẫn chưa rời khỏi phòng làm việc của cô, nhìn thấy Bạch Trân Trân trở về, Trần Tiểu Sinh bỗng nhiên đứng lên từ trên ghế sa lon, vội vàng dò hỏi.
“Sư phụ, nghỉ đông đã xin được chưa? Chú Cầu có làm khó dễ sư phụ hay không? Sư phụ có bị thương không?”
Nói xong, anh ta vội vã cuống cuồng đi vòng quanh Bạch Trân Trân vài vòng, sợ cô chịu tổn thương gì.
Nhìn thấy Trần Tiểu Sinh thế này, mặt mũi Bạch Trân Trân toàn vẻ ghét bỏ đẩy anh ta sang một bên, nói: “Anh nghĩ chú Cầu là ai? Chú ấy còn có thể đánh tôi hay sao?”
“Hơn nữa, với cái cơ thể bé nhỏ dó của chú Cầu, anh cảm thấy ông ấy sẽ là đối thủ của tôi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây