Bạch Trân Trân: “Cút.”
Trần Tiểu Sinh cút nhanh chóng, Bạch Trân Trân thở dài một hơi, cảm thấy mình không giống như đang dẫn dắt một đồ đệ, ngược lại giống như đang nuôi một đứa bé không hiểu chuyện.
Tên kia là người sắp bốn mươi tuổi rồi, sao vẫn như đứa bé chưa lớn thế?
Đàn ông đến chết vẫn là thiếu niên ư?
Bạch Trân Trân: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây