Mặt của Phó Cẩn Du hoàn toàn âm trầm xuống, hắn ta nhìn chằm chằm Bạch Trân Trân, ánh mắt tối tăm: “Cô nương, cô không cảm thấy thế này quá quá đáng rồi sao?”
Bạch Trân Trân buông tay: “Không cảm thấy, bởi vì là anh ép tôi.”
Phó Cẩn Du: “...”
Đoán chừng là chưa từng gặp người mặt dày vô sỉ như Bạch Trân Trân, Phó Cẩn Du kẹt cứng, sau một lúc lâu, hắn ta mới cắn răng nói: “Cô nương, cô đừng quá đáng!”
Bạch Trân Trân ngồi lại, nghe vậy, cô cười khẽ một tiếng, hỏi ngược lại: “Tôi cứ quá đáng đó, anh có thể làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây