Nghĩ như vậy, Bạch Trân Trân vươn tay ra, vỗ nhè nhẹ vào bả vai, cười nói: “Tiểu Sinh, anh rất dũng cảm, tôi tự hào vì anh!”
Nói xong, Bạch Trân Trân giơ ngón tay cái lên với Trần Tiểu Sinh, chân tâm thật ý tán dương anh ta.
Được Bạch Trân Trân tán dương, Trần Tiểu Sinh đã quên những đau khổ trước đó, mỉm cười ngây ngô.
Sư phụ anh ta khen anh ta rồi đó, tất cả những gì anh ta vừa gặp phải đều xứng đáng.
Sau khi dỗ dành xong Trần Tiểu Sinh, Bạch Trân Trân đi tới trước mặt bốn người Kỳ Lỗi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây