Bạch Trân Trân không có chứng cứ, nhưng cô không cần chứng cứ, cô cũng không phải quan toà, định tội cho một người hơn 1200 năm trước còn phải đưa ra chứng cứ. Chỉ cần cô biết là được.
“Từ trước đến nay nàng ta không phải là người cứu vớt các ngươi, nếu như không có nàng ta, trận ôn dịch kia sẽ không xảy ra, nếu như các ngươi không gặp phải ôn dịch, không lâm vào tuyệt cảnh, sao nàng ta có thể làm chúa cứu thế cứu vớt các ngươi?”
Phản ứng dây chuyền tạo thành do tín niệm sụp đổ là cực kỳ lớn, nếu bọn họ có thể truyền lời cho cô, Bạch Trân Trân tin tưởng, bọn họ càng muốn báo thù cho mình.
Nữ nhân bạch y cười nhạo một tiếng, không khách khí chút nào nói: “Thì đã sao? Coi như ôn dịch là ta thả, nhưng ta cứu được bọn họ vẫn là sự thật, ta cho bọn họ tiền cũng là sự thật, về sau ta trọng thương là sự thật, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện cứu ta.”
“Ta chưa hề bức ép bọn họ lựa chọn, mọi thứ đều là chính bọn họ cam nguyện, vậy có liên quan gì tới ta?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây