Lời Trần Tiểu Sinh nói đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người, nhìn thấy Bạch Trân Trân nhắm mắt lại, hôn mê bất tỉnh, tất cả mọi người cũng sững sốt.
“Không phải chứ, cô ấy sao vậy?”
“Vừa rồi chẳng phải vẫn rất bình thường sao?”
Đỗ Văn Khiết không chắc chắn nói: “Đúng lúc đó hình như tôi nhìn thấy một tia sáng trong suốt bắn trúng Trân Trân, nhưng tôi không xác định có phải mình nhìn lầm hay không...”
Tia sáng trong suốt đó xuất hiện quá nhanh, về sau là bất chợt xuất hiện chấn động, Đỗ Văn Khiết bị đong đưa tới mức đầu óc hơi choáng, càng không thể xác định cảnh tượng trước đó nhìn thấy rốt cuộc là thật hay là cô ta hoa mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây