Bởi vì sợ tiếng kêu lại dẫn Cầu Quốc Hoa và Cổ Anh Hùng tới, Trần Tiểu Sinh không dám gây nên tiếng động nào, anh ta nuốt xuống tất cả tiếng thét chói tai, thân thể mập mạp nặng nề rơi xuống mặt đất, sau đó cả người cứ thế thuận theo đường lát đá lăn xuống nhanh như chớp.
“Trân Trân, cẩn thận! Có trái bóng lăn xuống!”
Đám người Bạch Trân Trân đang tiến về phía nghĩa trang, lúc đi đến nửa đường thì thấy một quả bóng, à bậy, một người từ phía trên lăn xuống.
Đỗ Văn Khiết tay mắt lanh lẹ kéo Bạch Trân Trân một cái, phòng ngừa cô bị người đột nhiên lăn xuống đụng vào.
“Tiểu sinh?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây