Không được, anh ta phải mau chóng rời khỏi chỗ này, anh ta phải đi thông báo cho Bạch Trân Trân biết để cô đừng có tới nơi này…
Nghĩ tới đây, Trần Tiểu Sinh hú một tiếng quái dị, giống như thỏ chạy về phía ngược lại.
Anh ta phải đi thông báo cho sư phụ, anh ta phải cứu sư phụ…
“Tôi cho anh chạy này, cho anh chạy này, vốn dĩ đầu óc cũng chẳng ra sao, linh hồn rút đi một chút thì cái não này càng không dễ dùng!”
“Nếu không phải chỉ có mình anh đi lên đây, anh cho rằng tôi sẽ còn giữ lại miếng thịt lớn nướng như anh sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây