Đường lên núi không dễ đi, coi như lái chậm thì hai tiếng cũng đủ rồi. Thế nhưng Trần Tiểu Sinh cảm thấy bọn họ đã chạy rất lâu rất lâu rồi, nhưng xe vẫn đang chạy ở trên đường núi. Trần Tiểu Sinh nhận ra là lạ, bất an trong lòng đã dâng cao đến đỉnh điểm, anh ta cầm và vuốt ve bùa hộ mạng và túi chu sa Bạch Trân Trân cho, trong lòng niệm Vô Lượng Thiên Tôn và A Di Đà Phật vô số lần.
“Chú Cầu, chú có cảm thấy gì lạ không? Chúng ta đáng lẽ đã ra khỏi núi rồi, con đường này dài tới vậy sao?”
Trần Tiểu Sinh không nhịn được, mở miệng hỏi một câu.
Bầu không khí bên trong xe quá ngột ngạt, anh ta sợ mình không nói gì thì sẽ bị bầu không khí ngột ngạt này tra tấn cho ngất đi.
Cầu Quốc Hoa đã sớm phát hiện đường đi kỳ lạ, thế nhưng đường lên núi, xuống núi chỉ có con đường này, trong đó cũng không có đường rẽ, sao có thể đi nhầm được?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây