Trong chớp mắt, Bạch Trân Trân đột nhiên nhớ tới gì đó, chắc nịch lên tiếng nói: “Tối qua anh đã thấy tôi?”
Thuật pháp huyền môn không thể dùng lẽ thường để suy đoán, thuật thủy quang còn có thể chiếu lại giống như camera, thuật pháp khác chưa chắc không có tác dụng tương tự với thuật thủy quang.
Hai người chưa từng gặp mặt, trong ký ức của Bạch Trân Trân cũng không có người tên Vương Uy này, nhưng anh ta lại nhìn mình đầy địch ý như vậy, Bạch Trân Trân khẳng định chắc chắn anh ta từng thấy mình, mà thời cơ anh ta thấy mình chắc là tối qua.
Cô đã phá tà thuật của kẻ này, suýt chút khiến anh ta mất mạng, còn khiến anh ta bị cảnh sát bắt, rơi vào kết cục như hiện giờ, nếu anh ta không hận cô mới là lạ.
“Còn nước tàn nhang không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây