“Còn nữa, không phải sư phụ nói sư phụ không biết vẽ bùa sao? Sư phụ biết từ lúc nào thế? Sao tôi không biết?”
Trần Tiểu Sinh nói liên miên lải nhải hỏi đủ vấn đề, chờ sau khi đã hỏi đủ rồi thì mới ngẩng đầu nhìn lên, lập tức phát hiện vẻ mặt Bạch Trân Trân rất khó tả, không hiểu sao Trần Tiểu Sinh cảm thấy chột dạ, lúng túng ho khan một tiếng, nhỏ giọng nói: “Sư phụ, thật lòng xin lỗi, miệng tôi không nên nhanh như vậy!”
Anh ta không khống chế nổi mình, đầu theo không kịp miệng, liến thoắng một hồi là nói hết ra khỏi miệng.
Bạch Trân Trân thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: “Trước đó không biết, không có nghĩa là hiện tại không biết, sống đến già, học đến già không phải sao?”
Thật ra lúc mới đầu nhất Bạch Trân Trân thật sự không muốn học những thứ này, đọc sách là để hiểu rõ hơn về các kiến thức có liên quan đến phương diện này, phòng ngừa sau này gặp chỉ biết ngơ ngác, cái gì cũng không biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây