Trần Tiểu Sinh: “…”
Anh ta hồi tưởng lại dáng vẻ tràn đầy lệ khí của Trần Tiểu Đông khi đánh mình tơi bời, cũng cảm thấy lời Bạch Trân Trân nói có thể là sự thật.
Đại khái là anh của anh ta có lẽ đã bị trúng tà thật rồi.
“Sư phụ, vậy phải làm sao bây giờ ạ? Nếu anh tôi bị trúng tà vậy có thể bị nguy hiểm tới tính mạng hay không? Anh ấy có thể chết không? Sư phụ, anh ấy bị quỷ nhập vào người hay là trúng tà thuật? Liệu có thể có ai đó cũng dùng thuật đổi hồn với anh ấy hay không? Nếu không thì là có người trồng quỷ trùng trên người anh ấy?”
Trần Tiểu Sinh càng nói càng cảm thấy sợ, anh ta hơi nhỏm người đứng lên, gấp tới độ không ngừng đảo vòng vòng trong phòng; “Không được, không được, tôi phải về sớm hơn một chút, nếu anh tôi thực sự xảy ra chuyện gì vậy tôi phải làm như thế nào mới phải đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây