Từ Phong vừa rồi còn tưởng rằng Bạch Trân Trân không chịu được muốn xé người giấy nhỏ thở dài một hơi, cúi đầu nhìn người giấy nhỏ bị chặn miệng, rốt cuộc đã phát ra được âm thanh nào nữa.
Chỉ thấy miệng người giấy nhỏ bị vẽ một dấu x to tướng, khó trách cô ấy không phát ra được tiếng động nào.
Từ Phong khóe miệng giật một cái, mặc dù cảm thấy cuối cùng lỗ tai mình không cần chịu loại ma âm xuyên não này nữa, nhưng anh vẫn nhớ chuyện Tống Nhã Lan bị người ta đổi.
“Cô Bạch, chuyện này...”
Vẻ mặt Bạch Trân Trân bình tĩnh nhìn thoáng qua Từ Phong: “Tôi không muốn giúp chuyện này, anh không thấy ý muốn quay về của cô ấy chẳng đáng là bao sao, chúng ta giúp cô ấy làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây