Lời Trần Tiểu Sinh nói ngay thẳng quá mức, cái này khiến sắc mặt khuôn mặt Tống Nhã Lan luôn treo nụ cười sa sầm xuống.
Cô ta nhíu mày nhìn Trần Tiểu Sinh, sự chán ghét và khinh bỉ trong ánh mắt không hề che giấu: “Anh là ai vậy? Tôi có mời anh đến sao? Tôi có tiền, tôi thích, anh quản được tôi à?”
Chó cầm đuôi chuột xen vào việc của người khác, cô ta thích làm gì thì làm thế, cần cái tên này nói này nói kia sao?
Sau khi chửi Trần Tiểu Sinh xong, Tống Nhã Lan dời ánh mắt về phía Bạch Trân Trân, ánh mắt của cô ta lượn quanh một vòng trên người Bạch Trân Trân tới tới lui lui, cuối cùng dừng trên mặt của cô.
Dung mạo Bạch Trân Trân hơn người, đẹp đến mức diễm lệ, thu hút, dù hôm nay cô đã cố gắng ăn mặc nghiêm túc một chút, cũng khó mà đè xuống phần mỹ mạo đó của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây