Trần Tiểu Sinh không muốn trở, anh ta tội nghiệp nhìn về phía Bạch Trân Trân, hi vọng sư phụ có thể cứu anh ta một tai họa.
Bạch Trân Trân: “Tôi đi nghe điện thoại...”
Tiếng chuông điện thoại di động cứu vớt Bạch Trân Trân khỏi tình huống lúng túng, kỳ kỳ quái quái này.
Cô có chút ngượng ngùng cười cười với hai anh em nhà họ Trần, ra ngoài nhận điện thoại.
“Tiểu sinh, chắc không phải em bị người ta lừa chứ? Cô ta còn trẻ như vậy, sao có thể là sư phụ em?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây