Bạch Trân Trân trợn mắt nhìn Trần Tiểu Sinh một cái, tức giận nói: “Anh nghĩ gì thế? Anh cho rằng nhân viên hỏa thiêu là ăn không ngồi rồi sao? Người sống người chết không phân biệt được? Không kiểm tra thi thể đã đốt bừa sao?
Phải biết quan tài và thi thể không phải nhét chung vào lò thiêu đốt, đưa đến lò hỏa thiêu sẽ tiến hành kiểm tra lần nữa, bảo đảm thân phận thi thể mới có thể đẩy đến lò hỏa thiêu. Cho nên cho dù là Cổ Anh Hùng giả mạo thi thể Tiêu Mỹ Kỳ tham gia lễ truy điệu, lúc đưa đến lò hỏa thiêu sẽ không đem cậu ta đi đốt ngay.
Nghe thế, Trần Tiểu Sinh mới thở dài một hơi, anh ta vỗ vỗ ngực, lòng vẫn còn sợ hãi nói: “Thế thì đỡ thế thì đỡ, tôi thật sự sợ cậu ta bị đưa đi thiêu, một người sống sờ sờ nếu như bị thiêu sống thì đáng sợ biết mấy?”
Nhưng dù vậy, chuyện Cổ Anh Hùng làm là quá bất hợp lý đúng không? Người ta đến nhìn mặt lần cuối thì nhìn mặt cũng là Tiêu Mỹ Kỳ, coi như cậu ta trang điểm thành Tiêu Mỹ Kỳ, vậy cậu ta cũng không phải Tiêu Mỹ Kỳ, cậu ta đi thế này, chẳng phải là khinh nhờn người chết?
“Cậu ta chính là người hâm mộ của Tiêu Mỹ Kỳ sao? Sao cảm thấy những gì cậu ta làm đều không giống là người hâm mộ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây