Đường Thuận Diên thấy con trai mình như vậy, trong mắt lộ ra vẻ không đành lòng, nhưng nghĩ đến dáng vẻ dao động của Trần Huân lúc trước, ông ta ép mình kìm nén xuống.
Chuyện đã tới bước này, nói những chuyện khác cũng không có ý nghĩa gì, bất luận thế nào bọn họ cũng phải bước tiếp.
Trần Huân là mục tiêu để ông ta phấn đấu trù mưu nhiều năm như vậy, nếu anh ta cũng từ bỏ thì mưu đồ nhiều năm của ông ta, còn có những thứ mà người ông ta bỏ ra có nghĩa lý gì?
Đường Thuận Diên đứng trước mặt Trần Huân, móc ra một viên thuốc từ trong bình, ông ta đưa viên thuốc này tới trước mặt Trần Huân, nói bằng giọng lạnh lùng.
“Con có thể lựa chọn uống hoặc không uống, ta cho con một cơ hội cuối cùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây