Bạch Trân Trân có chút dở khóc dở cười: “Nhưng vừa rồi không phải cô đã nói nếu cha cô nhìn thấy nhất định sẽ đánh chết cô sao?”
Tôn Tuệ Yến: “Không phải là ông ấy còn chưa nhìn thấy hay sao? Hơn nữa tôi ở Hương Giang, ông ấy ở đại lục, tạm thời ông ấy còn không với tới chỗ tôi.”
“Huống chi tôi như thế này là nhập gia tùy tục, con gái ăn mặc đẹp một chút thì sao?”
Bạch Trân Trân: “… được rồi.”
Nếu Tôn Tuệ Yến không có vấn đề gì, đương nhiên Bạch Trân Trân cũng không nói gì nhiều nữa, cô vui vẻ dẫn cô ấy đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây