Tôn Tuệ Yến lại hiểu sai ý của Bạch Trân Trân, cô ấy khoát tay một cái rồi nói: “Được rồi, coi như cô để bụng thì cũng không được, đây không phải chuyện của cá nhân cô mà là chuyện liên quan tới toàn bộ huyền môn, nếu như tôi không quan tâm tới thì sau khi trở về liệt tổ liệt tông đội bài vị sống dậy mà đánh tôi mất!”
Vừa nói, Tôn Tuệ Yến vừa hùng hùng hổ hổ chạy ra ngoài sân thượng, cô ấy rút điện thoại di động ra bắt đầu bấm một dãy số.
Bạch Trân Trân: “…”
Bạch Trân Trân có thể thông cảm cho tâm trạng của Tôn Tuệ Yến lúc này, cho nên cô cảm thấy bất kể mình nói cái gì cũng có chút không được thích hợp cho lắm, vì vậy cô dứt khoát ngoan ngoãn ngậm miệng, không nói một câu gì.
Tôn Tuệ Yến đứng bên kia đã liên lạc với cha mình, nói hết tình hình bên Hương Giang cho đối phương nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây