Đường Bảo không phải đứa bé cái gì cũng không hiểu, mặc dù cậu bé không rõ Bạch Trân Trân thu nhận cậu bé cần bỏ ra cái giá gì, nhưng cậu bé biết tình trạng khi đó của mình. Lúc đó cậu bé muốn chôn vùi cùng không gian quỷ quái, Bạch Trân Trân cứu cậu bé, khẳng định phải trả một cái giá, hơn nữa cái giá này không nhỏ. Thế nhưng từ đầu đến cuối Bạch Trân Trân chưa từng đề cập đã làm cái gì vì cậu bé, ngược lại còn không ngừng trấn an Đường Bảo, để cậu bé không cần phải sợ, cũng không cần hâm mộ người khác, bởi vì những gì người khác có, Bạch Trân Trân đều sẽ cho cậu bé.
Trong lòng người giấy nhỏ tan chảy, lỗ sâu hoắm to lớn bởi vì vừa rồi hâm mộ người khác mà sinh ra vào thời khắc này đã được bù đắp, đầu của cậu bé nhẹ nhàng cọ cọ ngón tay của Bạch Trân Trân, sau đó bay vào túi gấm của Bạch Trân Trân chuẩn bị cho cậu bé.
Sau khi Kỳ Lỗi thấy cảnh này thì hơi sững sờ, lập tức nói: “Cô muốn nuôi cậu bé sao?”
Bạch Trân Trân nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Kỳ Lỗi, trên mặt không hề che giấu sự đề phòng.
“Làm sao? Anh có ý kiến?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây