Bạch Trân Trân có chút thụ sủng nhược kinh, nói: “Đại nhân, tôi biết mình đang làm gì.”
Coi như ngay từ đầu là xúc động, nhưng cứu đã cứu rồi, cô còn có thể làm sao?
Cứu người có bao giờ không cần trả giá nhiều? Đã lựa chọn con đường này, đương nhiên Bạch Trân Trân có quỳ cũng phải lết tiếp.
“Đại nhân, tôi sẽ chết sao?”
Bạch Trân Trân cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây