Bạch Trân Trân một mực chú ý đến sự thay đổi cảm xúc của những đứa trẻ này, nhìn thấy bọn họ như thế, Bạch Trân Trân rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục nói: “Chị nghĩ các em đã dung hợp một phần với không gian quỷ quái này, suy nghĩ trong lòng người tiến vào không gian quỷ quái có thể bị các em nhìn thấy, anh ta đang suy nghĩ gì, hẳn là các em cũng rõ ràng.”
Sau khi nhìn thấy những hồi ký trước đó, Bạch Trân Trân rất rõ ràng oán hận của những đứa trẻ này hận khổng lồ đến cỡ nào, bọn họ vô tội chết thảm, oán khí không thể tiêu tan dễ dàng.
Nếu bọn họ đã trói Kỳ Lỗi lại, nhưng không có giết lập tức, vậy đã đại biểu cho việc vẫn còn có chỗ để đàm phán.
Bọn họ không hoàn toàn biến thành oan hồn mất lý trí đã chứng minh thiện niệm trong lòng bọn họ vẫn đang chống đỡ bọn họ, không để cho bọn họ triển khai trận trả thù tàn khốc.
Nhất là khi Bạch Trân Trân nói Kỳ Lỗi biết sai rồi, đồng thời muốn cứu vãn, thậm chí oán khí trên người những đứa trẻ này đã bắt đầu biến mất. Bọn họ thật sự rất hiền lành, rõ ràng gặp phải chuyện thảm khốc thế, thế nhưng vẫn sẵn lòng tha thứ cho những người khoanh tay đứng nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây