Kỳ Lỗi vốn còn chưa khôi phục lại được như cũ, bây giờ lại bị những áp lực bất ngờ kéo đến này áp chế đến mức xương toàn thân cũng sắp gãy lìa, anh ta thở hổn hển từng hơi một, hai đầu gối quỵ xuống đất, một tay chống mặt đất, một tay ôm lấy trái tim sắp nổ tung, cảm giác bản thân giống như sắp bị cưỡng ép cho vỡ nát.
“Anh Kỳ, anh không sao chứ?”
Đúng lúc đó, Kỳ Lỗi nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên, anh ngẩng đầu nhìn qua, ánh mắt chạm vào ánh mắt của Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân đứng ở chỗ đó, từ trên cao nhìn xuống Kỳ Lỗi chật vật không chịu nổi.
Anh ta hiện tại làm gì còn dáng vẻ tiêu sái tự nhiên khi vừa mới gặp mặt? Trông anh ta chật vật khác thường, hoàn toàn không giống con cưng của trời mà ngược lại giống như một con chó nhà có tang, toàn thân tràn đầy cảm giác sợ hãi không được ai giúp đỡ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây