Bạch Trân Trân cảm thấy dường như có một ngon núi lớn đang đặt ở trên ngực của cô, cô hô hấp trở nên hơi khó khăn, cô biết mình đang nằm mơ, nhưng có làm sao cũng không thể tỉnh khỏi giấc mơ.
“Chị sẽ giúp các em...”
Trong lòng của cô thật sự là quá khó chịu, cuối cùng dường như hiện thực đã không bị khống chế nữa, cô đã nói ra câu nói đó. Sau khi câu nói này được nói ra miệng, sức mạnh đang đè ép cô đã đột nhiên biến mất, Bạch Trân Trân cũng có thể giãy dụa thoát ra khỏi giấc mơ. Bạch Trân Trân bất chợt mở mắt, tiếp đó hít vào từng hơi thở phì phò, sau đó cô che tim ngồi dậy, ngơ ngác nhìn về phía cuối giường.
Cô mơ thấy những đứa trẻ trong trường tiểu học thôn Đào Gia ở đảo Ly.
Rõ ràng chưa từng đến đảo Ly, cũng chưa từng gặp những đứa trẻ kia, nhưng Bạch Trân Trân có thể khẳng định, thứ cô nhìn thấy ở trong mơ chính là quỷ hồn của những đứa trẻ kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây