Bạch Trân Trân nhìn Ông Tấn Hoa: “Chỉ bởi vì tôi không để lộ dáng vẻ phù hợp với dáng vẻ truyền thống của một người bạn nên anh nghi ngờ tôi… trưởng khoa Ông, anh không cảm thấy như vậy rất buồn cười hay sao?”
Đối mặt với sự chất vấn hùng hổ dọa người của Bạch Trân Trân, Ông Tấn Hoa vẫn không có vẻ gì là tức giận, tâm trạng của anh ổn định tới mức độ cao nhất, một chút ý tứ nổi giận cũng không có.
Bạch Trân Trân có thể nhận ra được, anh thực sự không tức giận, thậm chí sau khi mình chất vấn, anh ta còn có thể lên tiếng trấn an cảm xúc của cô.
“Cô Bạch, tôi biết làm như vậy với cô mà nói thì có thể có chút xúc phạm nhưng tôi thực sự muốn biết nguyên nhân, chuyện này có thể sẽ giúp chúng tôi phá án…”
Bạch Trân Trân căn bản không nợ anh, phút chốc cô đứng lên, dùng thế từ trên cao nhìn xuống quan sát Ông Tấn Hoa, đưa tay chỉ về phía cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây