Theo ý của các cô, Bạch Trân Trân đã thành người không biết thông cảm, cô có thiên phú cao, năng lực mạnh, lại có công đức kim quang hộ thân, có được sự thiên vị của ông trời, gặp chuyện tự nhiên có thể gặp dữ hóa lành. Còn các cô khổ sở tu luyện, thiên phú không bằng Bạch Trân Trân, năng lực không bằng Bạch Trân Trân, trên người cũng không có công đức kim quang có thể lóe mù mắt người, đương nhiên sẽ không trăm bề trôi chảy.
Sáu mươi hai mạng người, sáu mươi hai đứa bé, thậm chí thân thể của bọn nhỏ đã biến mất theo không gian quỷ quái, rơi vào kết cục không còn hài cốt. Người chết trong không gian quỷ quái sẽ có kết cục gì? Nếu không ai siêu độ cho bọn nhỏ, linh hồn của những đứa trẻ kia hoặc là vẫn lang thang trong không gian quỷ quái, mãi cho đến không gian quỷ quái lại một lần nữa xuất thế hoặc là có lẽ bọn họ còn có khả năng ra ngoài. Và hậu quả có khả năng xảy ra nhất chính là biến mất theo sức mạnh của không gian quỷ quái, linh hồn của bọn họ không chống đỡ nổi, hồn phi phách tán.
Bạch Trân Trân chỉ là một người ngoài ngành biết lõm bõm cũng biết những đứa trẻ kia sẽ có kết cục gì, tử vong không phải điểm cuối cùng, có thể là một đợt tra tấn khác bắt đầu.
Dựa theo tính tình thối nát của những Huyền Thuật Sư đó, khi bị người thân của những đứa trẻ chĩa mũi dùi, lại thêm bọn họ không thu hoạch được công đức chi lực, khả năng những người này không đi siêu độ cho linh hồn những đứa trẻ vô tội uổng mạng là tám mươi phần trăm. Lúc này Bạch Trân Trân có chút không thể khống chế cảm xúc của mình, cô quyết định không nói thêm gì nữa, mà là im lặng đi trả tiền, yên lặng đi ra cửa hàng bán đồ ăn sáng.
Hai người Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết bị bỏ lại đằng sau, thấy Bạch Trân Trân rời đi, hai người liếc nhau, cũng đứng dậy theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây