Hách Cầm Vận thấy cô ta thế này, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác đồng cảm, cô ta vươn tay vỗ vỗ lưng Đỗ Văn Khiết, an ủi cảm xúc của cô ta.
Dưới sự trấn an của Hách Cầm Vận, cuối cùng Đỗ Văn Khiết đã bình tĩnh lại, cô ta thở hắt ra một hơi, ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Trân Trân.
“Trân Trân, tôi thật sự không phải hoài nghi cô cái gì, chỉ là cô xem chúng tôi vượt qua trăm cay nghìn đắng đi hoàn thành nhiệm vụ, bắt quỷ cứu người, vì thế bỏ công sức rất nhiều, nhưng hồi báo đạt được cũng rất ít, ngoại trừ một chút tiền tài về mặt ý nghĩa ở thế tục, công đức chi lực gần như không chiếm được...”
Hách Cầm Vận cũng nói giúp vào: “Đúng vậy Trân Trân, mấy năm đầu còn tốt chút, mười lần nhiệm vụ có ba lần có thể có công đức chi lực, mặc dù không nhiều, nhưng cũng có thể đạt được, gần đây không biết là có chuyện gì xảy ra, chúng tôi thu hoạch được cực ít...”
Không có được công đức chi lực không nói, công đức chi lực vốn dĩ không nhiều trên người các cô còn sẽ biến mất, đó cũng không phải một vấn đề mà chỉ hai người các cô mới có, mà là vấn đề không ít Huyền Thuật Sư trẻ tuổi cũng gặp phải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây