Ông Tấn Hoa nhìn Bạch Trân Trân nổi giận không áp chế được nhưng cũng không hề cáu kỉnh, anh hết sức tỉnh táo nói: “Cô Bạch, cảnh sát cũng chỉ muốn có thể nhanh chóng phá án thôi, anh Lý và cô Vương là bạn cô, tôi nghĩ chắc cô cũng muốn chúng tôi bắt được hung thủ sớm hơn một chút phải không?”
Bạch Trân Trân: “…”
Giọng vừa rồi của cô cũng không dễ nghe nhưng đối phương chẳng có vẻ gì là tức giận, Bạch Trân Trân xoa xoa mi tâm, để người đi vào trong.
“Trưởng khoa Ông, vào rồi nói.”
Vừa nói, cô vừa đi trước một bước vào trong phòng, Ông Tấn Hoa nhìn chằm chằm bóng lưng của Bạch Trân Trân một hồi, sau đó cất bước đi vào theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây