Phải biết Đỗ Văn Khiết và Hách Cầm Vận ra ngoài, xem như làm nhiệm vụ, các cô cũng phải ăn ngon, dù là điều kiện thực sự không cho phép, người tiếp đãi các cô cũng sẽ nghĩ biện pháp sắp xếp cho các cô ổn thỏa. Dù sao đều là bước ra từ thế gia đại tộc, khỏi cần phải nói, khí thế tối thiểu vẫn đang rảnh rành, nếu chấp nhận một lần, vậy khác nào hạ giá trị, người khác sẽ không coi trọng các cô nữa.
“Trân Trân, Tư Mã Phinh Đình nhằm vào cô cũng là bởi vì cô quá vô danh, nếu cô sớm chút thể hiện ra thực lực của mình thì Tư Mã Phinh Đình sẽ không dám đối xử với cô như vậy.”
“Trân Trân, chúng ta coi cô là bạn mới nói như thế với cô, thật ra Huyền Môn không có gì khác biệt với thế giới người bình thường, đều là thượng đội hạ đạp, khiêm tốn không có ích lợi, còn rất dễ dàng bị người ta coi thường...”
Đỗ Văn Khiết nói rất nhiều, mỗi một câu cô ta nói Bạch Trân Trân đều có thể hiểu, nhưng sau khi gom chung lại, hiếm thấy trên mặt Bạch Trân Trân để lộ vẻ ngơ ngác.
Không phải chứ, rốt cuộc là cô đã quên bước bước nào thế? Sao chủ đề trò chuyện càng ngày càng quái đản, thậm chí đã đi chệch hướng về vấn đề mà cô không thể tưởng nổi thế?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây