Vẫn là má mì tỉnh táo nhất, trước hết cô ta bảo các cô gái dưới tay thu gom những số tiền kia lại, có người đẹp có lá gan lớn muốn dây vào khỉ ốm, nhưng lại bị má mì mắt sắc như dao nhìn thấy, cô ta quát một tiếng chói tai: “Tiểu Yến, tiền này mà mày cũng dám cầm, mày không muốn sống nữa?”
Người phụ nữ tên là Tiểu Yến giật nảy mình, tay vốn sắp đụng phải cánh tay khỉ ốm run giây lát, vội vàng rụt lại.
Thấy tất cả mọi người đang nhìn mình, Tiểu Yến cười khan nói: “À ừm, con chỉ muốn xem thử túi hắn ta còn hay không...”
Mặt má mì lạnh tanh nhìn Tiểu Yến, hung tợn nói: “Mày theo tao lâu như vậy, còn không biết tiền gì có thể lấy, tiền gì không thể lấy sao? Mày tìm đường chết đừng kéo tao theo, tiền có thể lấy đi, nhưng trước khi cảnh sát đến, bọn bây nếu ai đụng phải cảnh sát, đến lúc đó bị coi như người hiềm nghi và bắt đi, đừng trách má mì đây không nể tình.”
Má mì không phải đang uy hiếp những người đẹp này. Bởi lẽ khỉ ốm là khách quen của nơi này của các cô, có điều hồi đó rất siêng đến, nhưng ít khi mang đủ tiền qua đêm, phần lớn đều chỉ mua chút rượu uống, nhưng lại muốn dùng tiền uống rượu để táy máy với các người đẹp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây