Bạch Trân Trân mỉm cười nói: “Anh vào làm gì? Cái gì anh cũng đều không hiểu, tiến vào ngoại trừ mớm mồi cho kẻ địch thì còn có tác dụng gì?”
Phải biết Bạch Trân Trân phiền nhất chính là loại người không có năng lực gì còn cưỡng ép tặng đầu. Lĩnh vực mỗi người am hiểu không giống nhau, phát sáng tỏa nắng trong lĩnh vực của mình là được, không cần chạy vào trong một lĩnh vực khác làm tiêu điểm.
“Anh chẳng hiểu biết chút nào về lĩnh vực huyền học, anh mà đi vào, nếu như bị ảnh hưởng, ra tay với tôi thì làm sao bây giờ?”
Phải biết tà ma cũng được, quỷ quái cũng được, thậm chí Tà Thuật Sư, điều vui lòng nhất chính là nhìn thấy người không có năng lực ôm một bầu nhiệt huyết tới hỗ trợ. Phải biết khi đối diện với mấy lực lượng phi tự nhiên này, một bầu nhiệt huyết và tín niệm gì đó đều không có tác dụng, ngược lại sẽ trở thành liên lụy. Cũng chẳng hạn như tình huống trong phòng vừa rồi, Bạch Trân Trân đang đối phó tượng tà thần, muốn tiêu diệt nó, nó vì tự vệ nhất định sẽ phản kích điên cuồng, nếu Ông Tấn Hoa tiến vào vào lúc đó, một khi bị tượng tà thần ảnh hưởng, tất nhiên sẽ sinh ý nghĩ muốn tấn công Bạch Trân Trân.
Đối với Huyền Thuật Sư, tà ma tinh quái, oan hồn lệ quỷ có lẽ bởi vì các loại phù chú trên người bọn họ mà không thể tới gần người, thế nhưng người trúng tà thuật không có sự kiêng dè này, một khi bị bọn họ áp sát người, hậu quả quả thật khó mà tưởng nổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây