Cầu Quốc Hoa nói đến chuyện chính, ông vốn còn muốn đợi thêm một lát nữa nhưng thân thể của ông giờ đã thành như vậy, đã không có cách nào tiếp tục chờ đợi nữa, ông muốn trước khi lìa đời sắp xếp xong tương lai của Bạch Trân Trân.
“Cho nên hôm nay chú đưa tôi tới chỗ này là để tôi và những người khác xem mắt sao?”
Bạch Trân Trân trầm mặc một hồi rồi nói bằng giọng sâu xa.
Cầu Quốc Hoa gật đầu một cái: “Không có ai chăm sóc cháu chú và sư phụ cháu cũng không yên tâm.”
Ông nói biết ngày tháng của bản thân không còn nhiều, Bạch Trân Trân lại không cha không mẹ, bạn tốt người thân cũng không có, nếu ông cũng không có ở đây, Bạch Trân Trân lại một mình lẻ loi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây