Nhìn Chu Hưng Phong thế này, lông mày Bạch Trân Trân không khỏi nhíu lại, cô sau một lát trầm ngâm, gật đầu đồng ý: “Có thể, có điều em không miễn phí...”
Lời còn chưa nói hết, Chu Hưng Phong đã ngắt lời Bạch Trân Trân: “Trân Trân, anh biết quy củ, em yên tâm, chỉ cần con trai anh khỏe lại, mặc kệ bao nhiêu tiền anh cũng sẽ đưa cho em, nhờ em đi ngay bây giờ với anh có được hay không? Anh sợ con anh không chịu nổi...”
Nhìn thấy Chu Hưng Phong thế này, lại liên tưởng đến dáng vẻ lúc ông ta tìm mình đi cứu Lâm Yến Bình hơn nửa tháng trước, Bạch Trân Trân chỉ cảm thấy có phần châm chọc.
Khi đó Chu Hưng Phong không sốt ruột giống như bây giờ, sau đó lúc đến khu nhà, thậm chí còn đánh trống lui quân, không muốn để Bạch Trân Trân đi qua.
Quả nhiên, ưa thích chân chính có khác biết, thái độ để tâm và không thèm để tâm khó mà làm giả được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây