Nó lớn hơn chim bồ câu, giống như một con gà với một đôi cánh yếu ớt, được bao phủ bởi một bộ lông màu xám, nếu không phải vì đã từng thấy được một món ăn làm từ Haggis và bột yến mạch nhồi vào dạ dày của một con cừu ở trong một nhà hàng, có lẽ cô cũng sẽ thực sự nghĩ đây không phải là tiêu bản động vật đâu! Mà phải là viện bảo tàng mới đúng!
Dư Tự Tân cười cười rồi tiếp tục đến thăm những khu khác, đột nhiên cô nhìn thấy bên trong phòng triển lãm có mấy bộ mũ giáp trông rất kỳ quái, trông giống như dụng cụ tra tấn vậy.
Trên mặt có một chiếc đinh sắt nhô ra, ở mặt trên còn có đầy gai nhọn nữa, giống như những chiếc cựa được gắn phía sau đôi ủng cao bồi dùng để đâm thủng bụng ngựa mà cô thường thấy trong mấy bộ phim phương Tây vậy.
Dư Tự Tân cảm thấy tim mình như bị một cái búa gõ mạnh một cách nặng nề, cô đến chỗ trưng bày và đọc kỹ phần giới thiệu “...Trước ngày 8 tháng 2 năm 1918, phụ nữ Anh quốc không có quyền bầu cử...
Dù cho bọn họ đã học xong đại học đi chăng nữa...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây