Cô Vương hoang mang lo sợ, nắm chặt lấy tay Dư Tự Tân: “Này, này… Tôi từng nghe những người trong lớp người nói, đại hạn ba năm sau sẽ có động đất, chuột chuyển đi có thể là vì nước nóng… A, phải làm thế nào bây giờ? Thật sự sẽ có động đất sao?
Dư Tự Tân nói: “Để tôi suy nghĩ đã, ở xung quanh đây thì chỉ có quảng trường của trường học là chỗ vừa rộng rãi lại vừa bằng phẳng mà thôi, cô chia đám trẻ thành từng nhóm rồi dẫn chúng nó đi rót đầy nước ấm về đây, sau đó cứ ngồi yên ở chỗ này, để tôi chạy về thôn gọi mọi người tới đây! Nếu không có động đất, sau khi xong việc mọi người cùng lắm cũng sẽ chỉ mắng tôi rồi đuổi tôi đi mà thôi! Còn nếu thật sự có động đất… Cô vẫn hy vọng là sẽ không có động đất!
Cô Vương cũng bắt đầu đổ mồ hôi: “Được.
Dư Tự Tân không hề dông dài, cô nhanh chóng chạy ra cổng trường để báo tin.
Cô hoàn toàn không nhớ động đất sẽ xảy ra lúc mấy giờ, chỉ mơ hồ nhớ rõ trong bài báo cho biết có rất nhiều phụ huynh chạy tới ngôi trường đã biến thành đống đổ nát để tìm con của mình, vậy thì hẳn là động đất sẽ xảy ra trong thời gian đi học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây