Cô ấy đến hiệu thuốc đối diện trường đại học tìm người, nhưng khu vực này đã sớm bị phá dỡ, may mắn gặp được chị Trịnh trước kia mở một quầy bán quà vặt ở bên cạnh, khó khăn gặp được Tống Thu Phượng, lúc này mới gặp được Dư Tự Tân vào dịp tết âm lịch.
Mấy năm nay Kiều Tự Trân vẫn đang làm công ở thành phố G, cô ấy tích góp chút tiền rồi rời khỏi nhà máy, đầu tiên mở một quầy ăn sáng ở ngoại ô thành phố, sau đó lại thuê một cửa hàng nhỏ bên cạnh trường trung học ở quận Hải Châu để nấu ăn, năm nay cuối cùng cũng mua được nhà.
Cô ấy muốn nhắc nhở Dư Tự Tân, La Chí An sắp ra tù.
Lẽ ra chuyện này cô ấy gặp Tống Thu Phượng để nói cũng giống nhau, nhưng Dư Tự Tân cảm giác được, Kiều Tự Trân tìm cô còn có chuyện khác.
Quả nhiên, hai người gặp mặt, Kiều Tự Trân cười khổ, "Mấy năm nay tôi không về nhà ăn tết, vì sao? Gia đình đã đính hôn cho tôi! Tôi sợ trở về sẽ không đi được nữa. Tôi sửa lại tên, nhưng mỗi người bọn họ đều vẫn gọi tôi là 'Dẫn Đệ'..." Cô ấy lau nước mắt, "Nếu không phải đồng hương về nhà trộm gọi điện thoại nhắc nhở tôi, tôi còn không biết cha mẹ tìm cho tôi một người gã đàn ông, ngay cả lễ vật cũng nhận rồi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây