Sắc mặt Trâu Linh âm u, Dư Tự Tân tiếp tục nói, "Cô là sinh viên tài năng của đại học F, tại sao không thể tìm được một công việc tay làm hàm nhai nuôi sống bản thân? Ông ta sinh năm 49 đi? Còn già hơn cha cô hai ba tuổi. Cô không ghê tởm à?"
Điểm này của Trâu Linh khiến cho Dư Tự Tân bó tay, cô ta cư nhiên còn có thể cười, "Tay làm hàm nhai? Một tháng tiền lương là bao nhiêu? Ba nghìn? Năm nghìn? Một vạn? Hai vạn? Vì chút tiền lương này mà thức đêm đến hói đầu, ông chủ tùy tiện gọi điện thoại đến, cho cô chết cũng không dám ngồi chết! Tay làm hàm nhai? Hừ, làm việc đúng giờ cũng sẽ bị ăn bớt, bọn họ có năng lực cho tôi chỗ tốt? Một tháng lương, tích cóp nửa đời có thể sống ở hoa viên Tân Giang sao?"
Mặt bằng của hoa viên Tân Giang bây giờ rộng gần hai mươi mốt nghìn mét vuông, trong tiểu khu có nhiều hoa viên, căn hộ ở tầng tốt hướng tốt có ba mặt view sông. Về sau tăng lên một trăm triệu một căn còn không có người nào bán.
Dư Tự Tân đứng lên, "Cứ việc ăn mừng chiến thắng mà cô tự cho là vậy đi."
Năm 2006 trôi qua một cách êm đềm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây