Không giống như thành lập một công ty, phần trăm lợi nhuận hằng năm sử dụng cho hoạt động từ thiện được quy định trong nội bộ. Bây giờ, những người gia nhập coi như đều là người của mình, tài khoản cũng dễ mở, bên trong có bao nhiêu trong lòng mình biết là được rồi, nếu là theo phương hướng của người khác, mọi người còn dễ dàng thảo luận như vậy sao?
Thực ra, Dư Tự Tân có chút bi quan. Gây quỹ từ thiện lớn thì có ích gì chứ? Nhìn xem Xuân Lôi, lúc đầu chẳng phải cũng làm rất tốt hay sao, sau đó thì sao? Vốn dĩ là muốn giúp đỡ những nữ sinh nghèo trong học tập, sau đó mua cho nam sinh đại học 19 tuổi một chiếc máy ảnh phản xạ ống kính đơn. Số tiền này đủ cho một cô bé học sinh cấp hai ăn trưa một năm, mua băng vệ sinh trong hai năm lận, sợ là còn thừa nữa .
Ban đầu khi cô ấy xem tin tức này còn cảm thấy đau đầu.
Lúc cô ấy đưa con gái đến bệnh viện khám định kỳ, nhìn thấy Xuân Lôi công khai, lại nghĩ đến kinh nghiệm của mình. Mỗi tháng cô ấy sẽ tiết kiệm một chút tiền đi quyên tặng, rồi sao? Mùa Đông lạnh giá, cô ấy đi bán rau từ trước năm giờ, mỗi ngày làm mấy công việc để tiết kiệm tiền, tin tưởng những người này, hoang tưởng số tiền ấy không xem là nhiều nhưng có thể giúp được một cô bé được đi học, thay đổi số phận, kết quả thì sao?
Bây giờ nghĩ lại vẫn tức giận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây