Giám đốc Thường muốn mời Tào Mẫn và Dư Tự Tân đi ăn c=bữa cơm chúc mừng một chút, cả hai đều khéo léo từ chối, Tào Mẫn quá mệt không đến được, Dư Tự Tân muốn đợi trận chung kết mới tính tiếp, cô muốn về khách sạn để tổng kết ghi chú, khi đang khách sáo nói đi nói lại, điện thoại di động của Dư Tự Tân vang lên, cô vừa nhìn là Sở Kiện, vội vàng xin lỗi: “Tôi ra ngoài nghe điện thoại chút.
Sở Kiện mấy ngày này theo ông chủ của anh ta đến Bắc Kinh để tổ chức một hội thảo. Anh ta đang là sinh viên năm 3, luận văn đoạt giải, còn cùng thầy giáo đi họp với lãnh đạo các ngành, học bổng gì đó đều là chuyện thứ yếu, có luận văn này, anh ta muốn ra nước ngoài, xin học bổng rất là thích hợp, nhưng Dư Tự Tân cố tình hỏi anh ta: “Thế nào rồi? Đã chia tiền học bổng với anh chưa? Chia được bao nhiêu thế? Có phải là đang muốn mời chúng tôi ăn một bữa thịnh soạn phải không?
Xú Xú vẫn là giọng điệu ngứa đòn đó: “Có biết bữa tiệc thịnh soạn là thế nào không lại mở miệng nói như này? Tinh môi tượng rút tay gấu, đó đều là món ăn xong đều ngồi tù! Hiểu chưa?
Dư Tự Tân trong chốc lát cười ha ha, anh ta lại nói: “Được rồi, mấy em hết bận chưa? Hết bận rồi ra đây ăn BBQ đi, Trương Hân Duyệt vừa nãy gọi điện cho tôu, tôi nghe trong lời nói của cô ấy hình như muốn quay về thành phố Hải. Tôi cũng gọi cô ấy đến rồi.
Dư Tự Tân thở dài: “Được rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây