Tôn Na Na hừ lạnh: “Có ngày nào bọn họ không tìm? Tôi có thể trốn đi đâu? Cho dù bọn họ nháo đến mức nào thì tôi cũng chỉ có một câu đó thôi, phòng của tôi, tôi ở! Dựa vào đâu mà cho người khác ở không.
Vừa qua Tết Nguyên Đán, họ hàng nhà bác gái cả đến thành phố Hải làm ăn, vậy mà có lòng mở miệng nói muốn ở phòng của cô ấy.
Nói dễ nghe lắm, tiền thuê một đồng cũng không thiếu! Phi. Nói như vậy sao không đi thuê nhà đi! Thuê gần nội thành không tốt hơn sao? Không phải lúc trước đều chê phòng cô mua, muốn đến Áp Bắc cơ mà?
(*Áp Bắc: một quận nội thành của Thượng Hải)
Ba mẹ cô còn mắng cô: “Đồ ngốc! Con cứ ở nhà mợ con, phòng ở cho người khác thuê, một tháng thu được mấy trăm đồng không tốt sao? Là họ hàng thân thích mới đến tìm con! Sau đó còn gọi điện thoại cho cậu mợ cô, hỏi có phải bọn họ không muốn cho cô ở nhờ không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây