Na Na nghẹn ngào đến mức nói không nên lời: “Cha mẹ cháu còn bảo cháu nên nhân cơ hội này để lấy cớ về những chấn thương mình gặp trong trong công việc, sau này để cháu giúp nhiều việc hơn cho bọn họ, thành một công thần!
Hia bên huyệt thái dương của Vương Tú Quyên giật giật lên, những lời này cha mẹ không tim không phổi như thế nào mới có thể nói ra chứ: “Báo cảnh sát! Bây giờ báo cảnh sát ngay và luôn!
Na Na lấy một ít khăn giấy để lau ngước mắt và nước mũi còn vương trên mặt, cô hít một hơi thật sâu: “Cháu đã báo cảnh sát rồi. Mợ, mợ cho cháu mượn một út bột mỳ để che vết bầm này rồi đi làm việc với mợ.
Lúc nhận cuộc gọi từ ông chủ, đầu óc cô hoàn toàn tỉnh táo rồi.
Vợ chồng ông chủ này là ngườinhư thế nào chứ, sau mấy năm làm việc ở đó mà cô còn không rõ sao? Sợ rằng hai người đó sẽ kiếm cớ để sa thải cô khi cô bị thương thôi, à, kể cả khi họ không tìm được bằng chứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây