Viện Viện trịnh trọng cầm tay Dư Tự Tân: “Ánh mắt của quần chúng sáng trong như tuyết.
Ngụy Lam xoa đầu Viện Viện: “Người nhỏ quỷ to! Cho cháu nói cô giáo giống như cố ý này.
Viện Viện chẹp miệng, phản bác: “Các bác bình thường đều bảo trẻ con làm việc không chu toàn, cô giáo Trịnh là người lớn đúng không? Đám trẻ con bọn cháu có thể nghĩ được thì cô ấy không nghĩ được chắc? Cô ấy thích Diêu Hâm Lôi, bất công! Cháu biết cô giáo Trịnh thích mấy bạn nam hơn từ lâu rồi!
Dư Tự Tâm nghĩ thầm, ôi chao, Tiểu Viện Viện cũng ghê gớm đấy. Mới lớn có chút xíu mà đã suy nghĩ cẩn thận như vậy rồi. Cô nhớ Viện Viện từng nói, hồi nhỏ trong nhà thường xuyên có khách đến nhờ vả, cô ấy có thể nhanh chóng biết được ai thực sự quan tâm đến cô ấy, ai đang giả vờ.
Điều này giống như một loại thiên phú. Phải chi cô có một chút thiên phú ấy thì đã không bị tên cặn bã La Chí An lừa gạt, làm trâu làm ngựa cho anh ta nhiều năm như vậy, ngay cả gan cũng mất mất một miếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây