Cô bé đi đến gần, trước tiên là mỉm cười nhìn Dư Tự Tân, sau đó nhoài lên người Ngụy Lam nhìn cái hộp cô ấy đang cầm trong tay.
Tóc sau đầu của cô bé bồng bềnh, rất nhiều sợi tóc mềm mại dính vào sau gáy, bàn tay nhỏ nhắn, móng tay trên ngón tay cũng nhỏ - Ôi! Cô bé thật nhỏ nhắn! Tiểu Viện Viện giống như một động vật non!
Có thứ gì đó mềm mại và ấm áp ngay lập tức bao trùm lấy trái tim Dư Tự Tân, khiến cô muốn hét lên và cười một cách thoải mái, nhưng cô chỉ có thể kiềm chế bằng cách cắn chặt môi.
Ngụy Lam hỏi cô bé: “Cháu thích không?
Tiểu Viện Viện gật đầu: “Thích ạ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây